chán
儃
màn
僈
儃chán(ㄔㄢˊ)
⒈ 〔儃佪〕a.打转;b.徘徊。
儃tǎn(ㄊㄢˇ)
⒈ 〔儃儃〕从容、休闲的样子。
儃shàn(ㄕㄢˋ)
⒈ 古同“禅”,禅师。
僈màn(ㄇㄢˋ)
⒈ 轻视。
⒉ 怠惰。
⒊ 古通“漫”。
⒋ 古通“曼”。
negligent, remiss